Buổi học thứ hai đầy nước mắt của Wendy phạm khi Mạnh Quỳnh tìm thấy thứ này ở sổ nhà của Phi Nhung như đã đưa tin trước đó, hôm nay là cuối tuần nhưng Mạnh Quỳnh phải bay qua Cali để tập buổi tổng duyệt cuối của trung tâm Thúy Nga, chính vì thế tiện đường Mạnh Quỳnh cả đến trực tiếp để có buổi dạy hát tiếp theo cho Wendy Phạm con gái ca sĩ Phi Nhung.
Buổi đầu tiên quen đi đã hát được nữa bài ru con nên hôm nay Mạnh Quỳnh cả dậy được cô con gái nữa bài còn lại để hát tròn vành rõ chữ thì không khó lắm khi Wendy đã biết cơ bản về tiếng việt rồi nhưng để hát kỹ thuật hơn nghe giống mẹ nhất có thể thì Mạnh Quỳnh phải dạy cả kiến thức về nhạc lý cho Wendy nữa vậy nên Mạnh Quỳnh với hỏi con gái Phi Nhung có thấy cuốn sổ nhạc của mẹ đâu không, để anh chuyện chỉ dạy một vài nốt cơ bản. Wendy chia sẻ mẹ có một cuốn sổ nhạc lúc nào cũng mang theo bên mình, về Mỹ cũng cầm theo mà trở về Việt Nam thì cũng cho vào vali hành lý.
Đợt vừa rồicô Việt Hương đem tro cốt của mẹ qua thì cuốn sổ nhạc đó nằm chung với những bức ảnh của mẹ, sau khi tìm được cuốn sổ hai chú cháu cùng mở ra thì xưởng người và phải dừng ngay buổi học hát, bởi vì trong đó có một lá thư cực kỳ vô cùng đặc biệt dường như Phi Nhung đã biết trước mọi thứ vậy nhưng điều khiến quen đi ngỡ ngàng và Mạnh Quỳnh rơi nước mắt khi nội dung bức thư này như điềm báo rợn người mà Phi Nhung biết trước khi qua đời 1 tháng Phi Nhung viết đúng là cuộc đời chẳng thể nào ngờ được, tại sao mình lại bị covid nhỉ, không biết mình có vượt qua được không mệt mỏi quá.
Nếu như không qua được thì sao mình còn chưa được gặp cục cưng thật hạnh phúc vì Wendy cho mình có hai đứa cháu, thôi không nghĩ tiêu cực nữa mình nghĩ mình sẽ khỏi mà, tò mò không biết nếu mình ra đi thì ông Quỳnh sẽ nghĩ gì nhỉ phải nói thật là mình ghét những cơn ho này, thôi thì ngồi viết cho ông Quỳnh một lá thư cho quên cái đầu này vậy, thì mình sẽ biết thôi và không gửi Mạnh Quỳnh mà đọc được chắc sẽ mắng vì mình gỡ miệng quá, ai lại tưởng tượng là mình sẽ chết bao giờ. Nhưng không sao viết thôi chứ có gửi đâu mà sợ nếu ngày Nhung ra đi thì Mạnh Quỳnh chắc sẽ khóc nhiều lắm, Nhung biết Quỳnh sẽ không khóc trước mặt mọi người đâu, tính của ông rất giống tính tôi, luôn cố cười cố tỏ ra mình ổn khi ông và mọi người thấy một Phi Nhung tươi cười vui vẻ nhí nhảnh trước mặt đâu biết rằng tôi phải ép mình phải gồng lên để dồn hết bao nhiêu phiền não vào trong, tôi cũng chỉ là người phàm, chảy trong tim cũng là dòng máu đỏ cũng biết hưởng thụ những điều tốt đẹp cũng biết giận hờn yêu ghét cũng biết trước biết sau, biết đâu là đạo lý.
Nhưng tại sao họ dành cho tôi sự bất công và nỗi oan khuất quá đau đớn, có phải tôi đã sai khi tôi chọn cách giải quyết sự việc bằng tình mẫu tử, có phải tôi sai khi chọn giải pháp nhận sai và im lặng để mong các con và những người thân bên cạnh được lớn lên, sống trong môi trường lành mạnh không ồn ào thị phi, có phải tôi sai khi dùng tâm thiện giải quyết vấn đề chỉ là để mong mọi người nhìn mặt nhau bằng tình yêu thương con người, có phải tôi sai khi đã không kiên quyết đấu tranh giành công lý cho mình sai khi không giải thích mọi bằng ức để người ta biết tôi không như họ nghĩ vì cho đến tận hôm nay họ vẫn kéo gọi tôi giải quyền rủa, tôi mệt lắm ông hãy làm bờ vai vững chắc cho tôi được dựa vào để ngủ một giấc thật dài cho đến khi tôi thức dậy thì mọi chuyện buồn đau, tủi nhục ưu phiền và rất khổ lụy đã ở lại và được chôn vùi vào ký ức nhé!
Tôi nợ ông những gì cho tôi thiếu kiếp sau tôi trả ông nhé! Hứa với tôi là không được khóc đàn ông con trai gì mà khóc xấu quá đi thôi, ông còn phải làm điểm tựa vững chắc cho gia đình chứ tôi có đi xa ông đâu tôi vẫn ở đây mà vẫn dõi theo ông và tất cả mọi người chỉ là tôi mệt rất mệt nên muốn ngủ thật ngon trong vòng tay thương yêu của tất cả mọi người thôi. Hứa đi nhé đừng rơi lệ nữa mọi người luôn muốn thấy ông cười, nhớ nhá nhớ không khóc nữa nhé Quỳnh và tất cả mọi người khi nhớ tới Nhung phải cười tươi lên hứa với tôi là ông phải thay mặt hai đứa đem lời ca tiếng hát phục vụ những người đã yêu thương dành những tình cảm cho chúng ta và luôn giữ cái đẹp trong lòng mọi người khi nghe ông hát bài nhớ đến tôi, nhớ đến tên tuổi của cặp đôi song ca Mạnh Quỳnh Phi Nhung ông nhé! Xin lỗi khi đã không giữ lời khi hứa với ông là đẩy xe lăn và cùng nhau đi khắp nơi đem tiếng hát đi phục vụ khán giả đến hơi thở cuối cùng nhưng vì tôi quá mệt, không thể đi đến cuối đoạn đường cùng ông, tui chỉ dừng lại để nghỉ ngơi giữ sức.
Tôi sẽ chờ ông 22 30 thậm chí 50 năm nữa để cùng ông đi nhé. Biết là ông sẽ buồn lắm đây khi không còn tôi bên cạnh, nhưng tôi biết ông cũng hiểu tôi đâu muốn xa ông đâu. Giờ này nơi ấy ông vẫn còn nếu giữ những kỉ niệm đẹp, lẫn những ký ức buồn vui của hai đứa trong suốt mấy mươi năm qua, nhưng đừng anh nữa có được không? Vì thật sự tôi không muốn nhìn thấy những giọt nước mắt ông dành cho tôi chảy dài xuống má của ông đâu, ông biết không ông Quỳnh tôi sống kiếp này quá đủ rồi Quỳnh ạ! Cay đắng ngọt bùi đều có ông bên cạnh chia sẻ với tôi, trên thế gian có được bao nhiêu tình người như thế, ông trời công bằng lắm không để bất cứ ai phải thiệt thòi nên đã để ông đến bên tôi để bù đắp lại những gì tôi mất mát và thiếu sót. Ông gọi tôi là người vợ không bao giờ cưới tôi kêu ông bằng ông xã yêu thương, ồn ào thị phi theo tụi mình cũng một thời gian dài ai nói gì nói ai hiểu sao hiểu nhưng chúng ta hiểu nhau mới là quan trọng.
Tôi hạnh phúc khi có các con bên cạnh, khi được khán giả thương hạnh phúc với tất cả những gì ông đã làm cho tôi, tôi yêu tất cả mọi người nhưng tôi mệt rồi ông ạ tôi xin phép được nghỉ ngơi ông nhé dù có mạnh mẽ đến đâu tôi vẫn chỉ là một người phụ nữ bình thường, tôi luôn tỏ ra mình ổn để mọi người không nhìn thấy những gì tôi phải chịu tự bảo vệ bản thân và các con em của mình, tôi muốn là một con chim đầu đàn hướng các em, các con mình bay và khi ánh sáng mặt trời muốn là cánh chim mẹ đi tìm mồi về chăm sóc đàn chim non. Ông đừng giận tôi nha, tôi biết ông thương tôi lắm nên không nỡ giận hờn tôi đâu. Hãy cho tôi mượn bờ vai ông nhé ông Quỳnh tôi cần lắm vào vai ấy lúc này để tự đầu vòng ngủ thật ngon, sóng gió bão tố không làm tôi chùn bước ồn ào thị phi không làm tôi lo nghĩ nhưng cái gọi là lòng người lại hạ gục được tôi.
Tôi mệt lắm mà mệt thì phải lo nghĩ không có giấc ngủ ngon sợ, nỗi buồn của tất cả những người thân yêu bên cạnh tôi mệt với những chuyến bay xa mệt với những bước chân vội vã nhưng vui vì được hát, được cống hiến để đáp lại những tấm chân tình mà những người yêu mến dành cho tôi. Tôi nhớ những đêm thức trắng để lo cho con trẻ những ấp ủ trong đầu những dự định cho tương lai còn dang dở, tôi buồn với những lần vậy mà con không nghe lời mợt với những giải thích về nhiều chuyện xảy ra ở xã hội này và mệt vì sợ các con không đủ no đủ ấm, đủ đầy sự yêu thương đủ đầy điều kiện sống tui mệt với những áp lực mà người khác dành cho tôi, những ban trái thị phi những lời miệt thị theo giờ thêm bớt đổ trước lên đầu, tôi xin lỗi ông và xin lỗi các con cũng như tất cả mọi người đã dành yêu thương quý mến dành sự quan tâm ưu ái cho tôi và tôi xin phép được nghỉ và vì đã gồng hết sức mình để che giấu sự mệt mỏi.
Đó là bức thư mà Phi Nhung gửi cho Mạnh Quỳnh dường như cố ca sĩ biết trước được tất cả hai chú cháu đọc xong bức thư thì cũng chỉ biết gạt nước mắt không còn đủ bình tĩnh để tiếp tục buổi học hát nữa, nói thêm về việc để chú Quỳnh dạy hát này Wendy tâm sự chỉ học để giao lưu với khán giả chứ không có ý định theo con đường nghệ thuật, hết 100 ngày của mẹ Phi Nhung con sẽ đi làm lại, lúc đó cũng không còn thời gian học hát nữa nên chúng Mạnh Quỳnh cũng tranh thủ lúc cháu rảnh rỗi vậy một vài kỹ thuật cơ bản, mục đích của Wendy là muốn hát được một bài bằng tiếng việt trọn vẹn còn chú Quỳnh thì nói rằng dạy Wendy hát là sẽ làm cho Phi Nhung ở trên cao thấy vui và mong mọi người hãy ủng hộ việc Mạnh Quỳnh dạy Wendy hát…………..