Vừa lấy nhau xong bố mẹ hai bên đã góp tiền mua cho họ một căn nhà 5 tầng khang trang. Giờ Hoàn là Giám đốc sản xuất trong một công ty nước ngoài, còn vợ anh cũng trưởng phòng kinh doanh chứ không vừa.

Hai người không phải lo lắng về vấn đề tiền bạc, làm được bao nhiêu đều đầu tư vào những chuyến đi du lịch trong và ngoài nước. Thậm chí hai vợ chồng vẫn thường xuyên gửi con sang cho ông bà nội hoặc ngoại chăm sóc để có những giây phút tình cảm bên nhau.

Bạn bè ai cũng ngưỡng mộ tình yêu của họ, gần 40 tuổi rồi mà vẫn cứ thanh xuân mãi.

Người ta thường bảo bạn càng hạnh phúc lắm thì đau khổ nhiều. Hoàn đã thấy câu nói đó rất đúng với hoàn cảnh của mình hiện tại. Bắt đầu từ khi có sự xuất hiện của bé Lan, cháu họ xa của vợ Hoàn. Con bé đang học năm thứ hai nhưng bố mẹ không cho thuê nhà ngoài nữa, mà xin đến ở nhờ vợ chồng anh.

Ảnh minh họa

Lan luôn tỏ ra ngoan ngoãn, có hiếu với cô chú. Con bé đi học về sớm nên tối vợ chồng anh về cơm nước đã tươm tất, đàng hoàng. Thế nên vợ Hoàn rất quý cháu gái.

Ở được hơn 1 năm, khi Lan học cuối năm thứ 3 thì chuyện bắt đầu xảy ra. Cũng tại cái đêm “trời đánh” đó chẳng hiểu làm sao tự nhiên mất điện. Hoàn ngủ không được nên dậy đi vệ sinh. Mò mẫm mãi chẳng tìm thấy điện thoại nên anh cứ đi theo cảm tính.

Rồi mắt nhắm mắt mở thế nào khi trở về phòng anh đụng ngay vợ ở cửa, cô ấy ăn mặc mát mẻ đến nỗi Hoàn vừa chạm vào đã sờ phải khuôn ngực ngồn ngộn. Vợ lôi tuột Hoàn vào phòng, nhẹ nhàng kéo vào giường.

Hoàn ôm vợ âu yếm, muốn cô ấy cùng thăng hoa với mình, không ngờ vợ lại hưởng ứng nhiệt tình đến vậy. Nhưng vừa đến phút cao trào Hoàn nghe tiếng kêu khe khẽ không phải của vợ. Hoảng hốt vội đẩy người này ra nhưng cô ấy vẫn cố ôm chặt Hoàn mơn trớn, hôn khắp cơ thể khiến anh không kìm lòng được. Đến khi thỏa mãn dục vọng Hoàn mới nằm vật ra.

Lúc này thì cũng tỉnh cả ngủ. Hoàn tá hỏa nhận ra đây không phải phòng của mình. Thôi chết, cửa phòng con bé Lan cách phòng của vợ chồng Hoàn có hai bước chân.

– Sao lại là cháu?

– Mất điện rồi sợ gì, cô ấy không biết đâu!

Vừa khéo thế nào lúc đó có điện. Hoàn nhìn thấy vệt đỏ trên tấm nệm khiến anh run cầm cập, anh đã phá đời con gái cháu họ của vợ mất rồi.

– Chú… chú xin lỗi! Giờ cháu tuyệt đối không được nói với ai chuyện này. Chú sẽ có trách nhiệm với cháu nghe chưa.

– Đừng chú cháu nữa được không? Em yêu anh từ khi bước chân vào ngôi nhà này rồi.

– Nhưng… cũng không được nói gì nghe chưa!

Hoàn vừa bước xuống giường Lan vội ôm lấy anh thật chặt:

Lê Phương đau đớn nhìn chồng ngủ với bạn thân trong Trận đồ bát quái

– Em yêu anh! Em cảm thấy rất hạnh phúc khi được làm chuyện đó với anh.

Hoàn toát hết mồ hôi. Cố gỡ tay Lan ra vội quay trở lại phòng, sợ vợ biết được thì chỉ có chết. Thật may cô ấy đang còn ngủ say, nằm bên cạnh vợ, Hoàn cảm thấy tội lỗi cứ dày xéo khiến anh không sao ngủ nổi nữa.

Chuyện đó đã qua mấy tuần rồi, vợ Hoàn cũng chẳng biết. Cô cháu họ của vợ thì luôn có ánh mắt liếc trộm khiến Hoàn cảm thấy sợ đến tận từng thớ thịt.

Trong thâm tâm Hoàn lúc nào cũng cảm thấy mình thật xấu xa bỉ ổi. Giá mà Hoàn tỉnh táo, không bị cô cháu lôi vào phòng thì đâu đến nỗi phải khổ tâm, dằn vặt thế này.

Buồn chán đến nỗi râu ria lởm chởm cả tuần chẳng buồn cạo. Vợ Hoàn thấy chồng thay đổi, ủ rũ như vậy thì lo lắm.

– Anh phải đi khám ngay thôi. Em chỉ sợ anh mắc bệnh gì nặng lắm rồi ý, chắc phải sút đến mấy cân rồi.

– Anh không sao đâu, dạo này công việc nhiều quá nên vậy thôi!

Sợ vợ phát hiện ra nên anh cố gắng chỉn chu lại để vợ yên tâm. Nhìn vẻ vô tư cười nói của vợ khiến Hoàn đau thắt con tim lại. Không biết cô ấy có tha thứ cho anh khi biết chuyện này không? Nhiều lúc Hoàn đã cố gắng định nói ra sự thật cho nhẹ lòng, nhưng mỗi khi sắp mở mồm ra lại không đủ can đảm nữa.

Giờ đây Hoàn rất sợ về nhà, phải đối mặt với hai người đàn bà. Một là người vợ xinh đẹp, hiền thảo, vô tư đầu gối tay ấp của mình. Một là cô cháu gái họ bên vợ lúc nào cũng sẵn sàng giơ nanh vuốt ra vồ lấy anh ăn tươi nuốt sống bất kể lúc nào.

Đứng tần ngần ở cổng mãi Hoàn cũng phải vào nhà. Vừa vào đến nhà Hoàn đã thấy vợ mặt đằng đằng sát khí. Anh dò hỏi cô:

– Con bé Lan đâu rồi?

– Em đuổi cổ nó đi rồi?

– Sao thế?

– Con gái con đứa, bố mẹ tốn cơm tốn gạo nuôi ăn học lên không chịu học hành đàng hoàng tử tế, còn đi ngủ với trai bụng ễnh ra. Hỏi thì nhất định không nói nó là thằng nào. Em điên quá!

Hoàn nghe mà giật bắn cả mình, mặt tái mét.

– Thế… thế giờ làm sao?

– Còn làm sao nữa, bố mẹ nó mà biết thì có mà giết.

– Nhưng… thế giờ con bé đi đâu?

– Em cũng bó tay. Em bảo không nói bố đứa bé là ai để em giải quyết thì ra khỏi nhà, tự mà lo liệu. Nó cũng xách túi quần áo đi thật rồi!

Đúng lúc đó điện thoại Hoàn có tin nhắn của Lan:

“Anh bảo sẽ chịu trách nhiệm với em mà. Ra ngay nhà nghỉ… gặp em”

Hoàn chết lặng. Trời đất như tối sập lại trước mắt…

By admin

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *